Tóc nâu

MÙA CHƯA CẠN...


 


Mùa chưa cạn, thu đã buồn khóc lá
Những chiều rơi, thắp nhớ vọng hương xưa
Áo trắng.
Thư tình.
Anh.
Và thuở đón đưa.
Nghe ran rát, nhớ mưa Sài gòn gõ nhịp…
 
Đánh thức làm gì?
Hãy để mơ thiêm thiếp,
Ngủ ngoan hiền trong lòng ngực của Yêu Thương
Đạm bạc cùng đêm.
Đạm bạc với ngày.
Giữa mưa và nắng là vòng tay Nỗi Nhớ…
 
Niềm thinh lặng hòa tan vào nhịp thở
Chỉ riêng mình mang cảm thức mênh mông
Chỉ riêng mình hiểu được Có và Không
Ta nuôi mãi tuổi dại khờ trong tâm tưởng…
 
Anh ôm gió, gió bay đi trăm hướng
Em chờ mây, mây hờ hững xa vời
Mùa của mình luôn là những thu côi
Chỉ còn sắc tô rạng ngời đỉnh Nhớ! 

Được bạn: HB đưa lên
vào ngày: 16 tháng 10 năm 2013

Bình luận về Bài thơ "MÙA CHƯA CẠN..."